Tuesday, September 26, 2017

CUỐN DA DÊ THỨ 9


Cuốn Da Dê thứ 9

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Lá dâu trong bàn tay thiên tài sẽ biến thành tơ lụa.

Hòn đá trong bàn tay thiên tài sẽ xây nên vạn lý trường thành.

Cây gỗ trong bàn tay thiên tài sẽ dựng nên cung điện nguy nga.

Lông cừu trong bàn tay thiên tài sẽ dệt nên áo ấm.

Nếu như lá dâu, hòn đá, cây gỗ, lông cừu qua bàn tay sáng tạo của con người đã làm cho giá trị của nó tăng lên nghìn vạn lần, vậy thì tại sao ta lại không thể làm cho giá trị của mình cũng tăng lên trăm nghìn lần như vậy?

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Vận mệnh của ta cũng giống như hạt thóc, đứng trước 3 con đường khác nhau: Một là, hạt thóc đó được để trong bao tải cùng với những hạt thóc khác, xếp ở góc nhà để làm thức ăn chăn nuôi. Hai là, hạt thóc đó cũng có thể cùng những hạt thóc khác được xay nghiền ra thành gạo, thành bột để nấu cơm hay làm bánh. Ba là, có thể đem gieo ra mặt ruộng cho nó sinh trưởng, cho đến khi ta có được những bông lúa nặng trĩu hạt vàng.

Ta và hạt thóc chỉ có một điểm khác nhau: Hạt thóc không có quyền chọn lựa cho mình được đứng vào hàng ngũ loại nào. Còn ta thì được tự do lựa chọn. Ta sẽ không để cho sinh mệnh của mình bị nghiền ra thành cám chăn nuôi, cũng không để rơi vào cái cối xay nghiền biến ta thành kẻ thất bại và tuyệt vọng, và để cho người đời sắp đặt.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Muốn cho hạt thóc sinh trưởng và kết hạt, ta phải gieo nó xuống lớp bùn mặt ruộng. Những thất bại tuyệt vọng, vô trí vô năng của ta, chính là lớp bùn đen đó, ta phải âm thầm giấu mình trong lớp bùn này, chờ đợi thời cơ. Cuối cùng thì hạt lúa cũng nảy mầm, đâm bông kết hạt dưới ánh mặt trời.

Ta cũng như vậy, phải hoàn thiện dần cơ thể và tâm linh của mình, mới có thể thực hiện mơ ước của mình. Hạt lúa phải đợi sự chuyển hóa của thiên nhiên rồi mới cho ta hạt thóc chín vàng. Nhưng ta không cần phải chờ đợi, vì ta có năng lực để lựa chọn vận mệnh của ta.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Phải như thế nào mới làm được điều đó? Trước hết, ta phải xác định cho mình những mục tiêu của mỗi ngày, mục tiêu của mỗi tuần, mục tiêu của mỗi tháng, mỗi năm, thậm chí mục tiêu cho cả cuộc đời. Những hạt giống cần có sự tưới nhuận của nước mưa mới có thể chuyển mình nhô lên khỏi mặt đất, nẩy mầm sinh lá.

Sinh mệnh của ta cũng cần phải có mục tiêu mới có thể kết ra quả lớn. Khi xác định mục tiêu cho mình, ta cũng nên tham khảo những thành tựu đã đạt được trong quá khứ, để tôn vinh cho nó được rạng rỡ hơn. Điều đó nhất định phải trở thành mục tiêu cao cả trong cuộc sống tương lai của ta.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Mục tiêu cao cả, không hề làm ta sợ hãi, mặc dù trước khi đạt được mục tiêu có thể sẽ phải gặp nhiều trắc trở gian nan, khi vấp ngã ta lại đứng lên, khó khăn không làm ta nhụt chí, có ai trước khi đạt được mục tiêu mà không gặp trở ngại gì? Chỉ có loài bò sát mới không sợ vấp ngã, ta không phải loài bò sát, ta không phải củ hành tây, cũng không phải là chú cừu non.

Ta là một con người, ta không giống như những người khác lo đào vách đá làm hang trú ngụ, ta muốn xây một tòa thành.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Mặt trời sưởi ấm cho toàn Trái Đất, cây lúa trổ bông kết hạt. Những lời trong cuốn da dê này cũng sẽ chiếu sáng soi đường cho cuộc sống của ta, biến mơ ước của ta thành hiện thực. Hôm nay ta phải vượt qua những thành tựu của ngày hôm qua, ta phải quyết tâm dốc sức trèo lên đỉnh cao của ngày hôm qua, ngày mai lại cố lên thêm tầng nữa. Vượt lên trên người khác thì chưa phải là điều quan trọng, điều quan trọng là phải vượt qua chính mình.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Gió xuân thổi làm những bông lúa chín vàng reo lên. Tiếng nói của ta cũng sẽ đến tai những người muốn lắng nghe. Ta muốn công bố mục tiêu của ta, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, lời công bố của ta phát ra như đinh đóng cột. Ta muốn trở thành một nhà tiên tri cho chính bản thân mình.
Mặc dù mọi người có thể chê cười chế giễu lời dự báo của ta. Nhưng hãy lắng nghe kế hoạch của ta, tìm hiểu ước mơ và mục tiêu của ta. Lời nói đã phát ra, ta không còn đường rút lui, chỉ có tiến lên cho đến khi hoàn thành được lời hứa.

Hôm nay ta phải tôn trọng giá trị của mình hơn.

Ta không thể hạ thấp mục tiêu. Ta cần phải làm những công việc mà kẻ thất bại vẫn cười khẩy coi thường.

Ta không dừng lại ở những việc mà khả năng của ta làm được.

Ta chưa thỏa mãn với những thành tựu ta đã có.

Sau khi đạt được mục tiêu, ta phải tiếp tục đặt ra mục tiêu cao hơn.

Ta phải cố gắng làm cho mục tiêu sau tốt hơn thành tựu trước.

Ta cần phải thường xuyên công bố mục tiêu của mình trước mọi người.

Nhưng ta không khoe khoang thành tích của mình, để mong mọi người sẽ tán dương ta. Ta chỉ mong rằng, mình sẽ sang sửa và khiêm tốn đón nhận những thành tích đó.

Hôm nay ta phải coi trọng giá trị của mình hơn.

Khi hạt thóc đã trưởng thành đâm bông kết hạt trở thành bông lúa, những hạt thóc lại trưởng thành theo thời gian phát triển bội tăng thành nghìn vạn bông lúa. Nó có thể nuôi sống tất cả các thành phố trên thế giới này. Lẽ nào ta không bằng hạt thóc hay sao?

Khi ta hoàn thành công việc này, ta lại tiếp tục tăng thêm nỗ lực. Khi ta vận dụng thành công những nguyên tắc trong cuốn da dê để hoàn thiện bản thân mình, mọi người sẽ kinh ngạc về sự vĩ đại của ta.

No comments:

Post a Comment